Con nhớ chị lắm! Phim heo hay Cậu cứ tin ở tớ. Tớ tin chắc rằng hai đứa mình sẽ đậu đại học Kinh tế quốc dân thôi. Giường như không thể chịu nổi thêm nữa, khi tiếng cọt kẹt vang lên mỗi lúc một nhanh cũng là lúc Nghĩa vùng đứng dậy, cậu thổi tắt ngọn đèn dầu và đi như chạy ra ngoài, cậu đi thật nhanh về phía ven sông. Cháu qua chợ thì biết, người ta bán cả tivi rồi kia kìa. Nếu còn tỉnh táo chút nào thì hầu như đều là những lời ngọt ngào của một người cha dành cho con. Rồi Nghĩa chuyển sang một chủ đề khác, đó là vấn đề mà thời gian gần đây cậu luôn luôn trăn trở:
– Chú Lãm này, sao quê mình nghèo thế chú? Thuyền đã đi đến cuối lưới, chú Lãm dừng tay chèo, gác mái lên mạn trái thuyền rồi nằm ngửa mặt lên nhìn ánh trăng khuyết:
– Cháu lên thành phố bao giờ chưa? Nghĩa ấp úng:
– Tớ …….. Sọc sọc buồi mấy cái cho cứng thêm một chút nữa rồi dí dí vào mép lồn vợ. Bố lại không về ăn cơm. Bố lại không về ăn cơm. Nghĩa cất cặp vào cái bàn học ở trong phòng chính, nhà cấp 4 có 3 gian. Tươi biết, đêm nay kiểu gì mình cũng bị …. Thành thử ra không thể trồng được những loại cây dài ngày, mang lại hiệu quả kinh tế cao. Mặc dù trong lòng hai đứa đã có chút gọi là “yêu” nhau rồi đấy, nhưng hành động và lời nói cũng mới chỉ dừng lại ở hai người bạn thân thân thân mà thôi.