Minh an tâm nằm xuống nghỉ ngơi. “Tỉnh rồi sao ?”
Một người phụ nữ trung niên mặc trang phục y tá mặt mũi khó đăm đăm bước vào. Phim heo hay Ông Hiển và người cảnh sát đều tựa lưng ra ghế, tư thế thoải mái hơn hẳn. Linh hồn nó bị một tấm màn ngăn cách chặn lại, tình trạng y như lúc nó còn trong cơ thể Hoàng Minh. Vẻ mặt ông ta lúc này thật khó tả. Anh ta lại lấy một tờ trắng khác để bên cạnh, nói:
Từ đây đến sáng mai, cậu suy nghĩ thật kỹ xem có gì khai thêm thì viết vào đây, rồi gõ cửa gọi tôi…
Minh nhìn cánh cửa đóng, lại nhìn tờ giấy trước bàn. Vì nhiều năm về trước, một lần sơ ý một tên phạm nhân giật bảng tên của ông rồi tự rạch vào động mạch cổ của hắn, suýt chảy máu đến chết. – Cha anh tên là Lê Sơn ? Năm phút sau, nó chán nản thở dài. Anh ta đứng lên kiểm tra cái máy rồi lắc đầu chịu thua. Ông ta quay lại, nhìn Minh với ánh mắt đùa cợt, hỏi:
– Nói chuyện gì ?