“Hey!Chị nào cho mượn cũng được.Nhưng đừng nổi cơn điên nha!” Xuân cười khà khà trả lời,chọc tiếp: “Mấy chả mà thấy tui cởi đồ ra là nổi cơn lên,cho ăn kẹo đồng cũng lăn tới à nha!”Mấy bà nhao nhao nhảy lên phản đối,đòi bắt Xuân cởi ra coi trước. Bà nội đi đâu đây!” Nó vẫn dùng lối nói đùa dỡn. Jav hd Tối này chắc chả quần tôi một trận kinh thiên à nhe!”Xuân háy mắt nói tiếp theo: “Sướng cho bà ai lo cho con nhỏ này?!” “Làm một mình đi!” Liễu cười lớn nói với theo khi tiếng xe khuất xa. Chồng chị Xuân đi làm ca tối.Cứ khoảng tám giờ tối là ông rời nhà cho tới gần sáng thì ông mới về.Hai vợ chồng hẳn còn trẻ,nhưng công việc làm ăn nên phải vậy.Vì ông làm nghề gác dang,cho một công ty lớn,nên giờ giấc có hơi phiền toái.Ngày xưa nhờ là cựu quân nhân,nên khi ông xin làm nghề gác dang dể dàng.Chị Xuân làm hãng may đồ nên cuộc sống hai người bình thường như bao nhiêu người khác trên đất Mỹ.Mỗi năm hai vợ chồng vẫn gởi tiền vể Việt Nam đều đặn.Vừa đúng ba mươi tuổi.Chị Xuân tươi mát da thịt,vừa là gái một con trông mòn con mắt,vừa là người ngọt ngào ăn nói có duyên nên hai anh chị có nhiều bạn.Phải cái anh anh chồng chị Xuân sợ vợ hết chê.Vợ sai đâu làm đó,riết rồi anh đâm ra ù ù cạc cạc.Vì cái tánh hiền nên mọi người quí mến.Hai người hạnh phúc cho đến khi đùng một cái chồng chị Xuân chẳng may bị tai nạn qua đời.Chẳng là lúc anh đi làm về
