Thôi vào phòng ngủ đi…”
“Dạ! Sex Viet …”
Phương Khanh không ngờ mìmh rốn rén trở lại thời trẻ khi dẫn Hưng vào nhà.Sự rốn rén như sợ cha mẹ bắt gặp.Vừa hồi hộp vừa thích thú,nhất là hai người trần truồng cuời trong đêm ôm quần áo trên tay. Gần giờ tan sở, điện thoại cầm tay của Phương Khanh chợt reo.Giọng thằng Hưng hốt hoãng:
“Hữu bị xe đụng!”
“Trời! đã quá!”
“Bây giờ…của Hưng rồi..chịu không?”
“Chịu!”
Hưng gật đầu,ngay khi đó tiêng điện thoại của Phương Khanh reo lên:
“Má đó hả! “Hưng ngủ với con bé nào chưa?”
“Có!”
“Mỹ hay Việt?”
“Cả hai”
“Chà ! … Hưng cũng sành quá!..Vậy hỏi thiệt… nhìn giũa háng có bị…”nắng cực” không?”
Hưng nhìn Phưong Khanh hỏi:
“Nắng cực…là gì?”
“ Đọc ngược lại!”
“Cháu không hiểu”
Phương Khanh đứng lên kề vào tai Hưng nói nhỏ:
“Nắng cực….là nứng cặc!”
Hưng nghe tim đập mạnh hỏi:
“Vậy Dì nhìn đàn ông ở chổ nào?”
Phương Khanh nhìn hắn đôi mắt nheo lại như cười nói:
“Thì khuôn mặt”
“Rồi thì…” Hưng cũng nheo mắt cuời nhìn Phưong Khanh chờ câu trả lời. Má vào nhà bây giờ…. Phương Khanh và Hưng ra biển sau hơn một tiếng đồng hồ.Họ cảm thấy cơ thể rã rời sau cơn làm tình nóng bỏng nhưng đầy thỏa mãn cùng cực của yêu đuơng.Nhìn thấy các con vui đùa từ xa bà nắm tay Hưng liếc mắt qua người con trai đầy sức sống nói:
“Đụ sướng quá Hưng ơi! Sáng nay vào sở làm,ngồi trong bàn giấy Phuơng Khanh chấp đôi tay vào nhau,bà cảm thấy vui suớng trong mùa hè năm nay.Vốn là một người nghiêm nghị,ăn mặc kín đáo,cũng lắm đồng nghiệp cùng phái ganh tị vì việc làm cũng như vì nhan sắc đuợc đàn ông tán tụng,nhưng bà không để
>