Thấy vậy Phúc Minh vội quăng điếu thuốc đang hút dở vào cái gạt tàn thuốc đặt trên bàn rồi xăng xái bước lại bế con bé , hun chụt chụt vào má nó rồi hỏi vợ :
– Sao giờ này hai mẹ con mới về , anh với chú Sơn chờ miết. Không để người đó kịp mở miệng, Mỹ Hạnh đã hỏi dồn dập :
– Bác Xuân ơi , bé Linh còn ở trong đó không bác ? Phim heo hay Mỹ Hạnh với bé Linh chào cô Duyên rồi ra về. Dắt chiếc SH more màu trắng ngọc trinh ra , cô bật chìa khóa mở cốp xe bỏ túi xách , điện thoại vào rồi lấy chiếc nón bảo hiểm đội lên , đeo khẩu trang sau đó cài khóa chiếc nón lại cẩn thận mới leo lên xe ngồi , đề máy chạy từ từ ra cổng. Nhưng Mỹ Hạnh đã chạy khá xa , hòa vào dòng người đông đúc trên phố chợ. Tính Mỹ Hạnh thì nhẹ nhàng trầm tĩnh trong khi Thục Duyên lại ồn ào náo nhiệt đúng kiểu cô nuôi dạy hổ nên lúc nào cũng miệng bằng tay , tay bằng miệng. Chú Thanh gọi với theo :
– Cô Hạnh ơi , cô không có áo mưa hả , để tôi cho mượn nè … Mà công việc của anh ấy thì làm đủ mọi nơi , từ Bắc chí Nam , lúc ở tận Hà Giang , Lai Châu khi thì Cà Mau , Phú Quốc.
